Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Ngày mai đi biểu tình "Khuyên Bố"


Mắng con
             (Thái Bá Tân)
Mày láo, dám khuyên bố
Mai không đi biểu tình.
Chuyện ấy có nhà nước,
Không liên quan đến mình.



Mày nói y như đảng.
Không liên quan thế nào?
Nước là của tất cả,
Của mày và của tao.



Biểu tình chống xâm lược,
Chứ có lật ai đâu.
Không lẽ mày không biết
Cái dã tâm thằng Tàu?



Mày bảo có nhà nước.
Nhà nước hèn thì sao?
Mà ai cho nhà nước
Quyết việc này thay tao?




Xưa đánh quân Mông Cổ,
Vua còn hỏi ý dân.
Sao không thấy nhà nước
Xấu hổ với vua Trần?



Đành rằng thế mình yếu,
Phải thế nọ, thế này.
Nhưng ở đời, con ạ,
Mềm nắn, rắn buông ngay.



Bố biết con thương bố,
Lo cho bố, cảm ơn.
Con “biết sống”, có thể.
Xưa bố còn “biết” hơn.



Chính vì khôn, “biết sống”,
Tức ngậm miệng, vờ ngây,
Mà thế hệ của bố
Để đất nước thế này.



Ừ, bố già, lẩn thẩn,
Nhưng vẫn còn là người.
Mà người thì biết nhục,
Biết xấu hổ với đời.



Mai biểu tình, thế đấy.
Bố không bắt con đi,
Nhưng cũng đừng cản bố.
Cản cũng chẳng ích gì.
Khuyên bố
(Hoàng Thanh)
 Bố à nghe con nói
Mai đừng đi biểu tình.
Nghe kich động linh tinh
Không khéo rồi mang họa.

Con có chính kiến riêng
Không a dua, phờ phỉnh,
Nhưng mà con yêu nước
Theo cách riêng của mình.

Bố thôi đừng nôn nóng
Cứ bản tính, bản năng
Mắc lừa bọn chống đối
Lợi dụng dân biểu tình.

Đúng là còn nhà nước
Quân đội biết cương nhu.
Bố thân già đơn độc
Quyết việc này được sao?

Lòng dân thì đã rõ
Thát sát với giặc tàu.
Nhà nước thì bố thấy
Luật biển vừa thông qua.

Đúng nước mình bé nhỏ
Phải lắt léo đi dây
Ở đời mà ngay thẳng
Thì hại mình, thiệt thân.

Con lo là có ý,
Bố cả đời anh minh
Biết sống vì lý tưởng.
Con sống chỉ vì mình.

Ừ thế hệ của bố
Hết đánh tây, đánh tàu
Chưa học làm quản lý
Nên đất nước thế này.

Bố già nhưng chưa lẫn,
Chỉ cả vú vậy thôi.
Chuyện gì con cũng biết
Nhưng không làm vậy đâu.

Bố đừng đi biểu tình
Vẫn còn nhiều cách khác.
Cho thế giới biết mình
Giử chủ quyền biển đảo.





















Trách bố
                (Hòa Bình)
Bố à, con đâu láo
Can bố đi biểu tình.
Đời mỗi người một việc,
Ôm đồm hóa linh tinh.



Mà chỗ nào đảng nói.
Không liên quan đến dân?
Phải đâu con không biết,
Nước của bố con mình.



Bố thì chửi xâm lược,
Nhưng cái đứa đi cùng
Nó toàn chửi nhà nước
Bố thấy có được không?


Bố cứ nghe ngoài ngõ
Bảo nhà nước nọ kia
Bố là anh văn sỹ
Thay nhà nước được ư?





Ý dân thưở Sát Thát,
Còn nguyên đến bây giờ.
Nay bố muốn nhà nước
Hỏi ý dân chuyện gì?



Đã biết thế mình yếu,
Phải khéo léo cương, nhu
 đời, yếu mà húng
Thì thua chắc, bố nờ.



Con lo là có nghĩ,
B cả vú, kỳ ghê.
"biết sống” cho vào ngoặc.
Chuyện nọ xọ chuyện kia


Thế hệ bố đâu tệ,
Đất nước có dở, hay
Bố cứ nhìn đống rác
Chê nhà bẩn suốt ngày.




Vầng, bố đúng lẩn thẩn,
Nói ... hao hao Bùi Hằng
Nhẽ toàn là chó cả,
Nếu không đi biểu tình?


Mai biểu tình, nếu thích
Thôi thì bố cứ đi,
Nhưng xin bố vừa phải
Làm quá, phỏng ích gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét